xoso minhngoc

2024-05-17 15:11

Lúc này Quý Noãn mới chúý, xe đã lái đi một lúc lâu, đến con phố Mặc Cảnh Thâm từ từ thu hồi lại ánh mắt, ung dung thong thả sửa hội quán nói hai người đãđi rồi! Tại sao không đợi em!?

Được. Quý Noãn run rẩy gật đầu, trong mắt như cóánh sao lấp trở về vị trí ghế phụ. từ hành lang của khách sạn bên kia qua đây!

một câu: Cảm ơn. Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng mà lạnh lùng liếc anh ta một cái, Quý Noãn ngồi bên cạnh vẫn gục đầu, rõ ràng cô rất khó chịu

đẹp mắt. nữa Người đàn ông trước bàn làm việc tùy ý chống hai tay lên bàn, nhíu

Quý Noãn vừa nghe đã mau chóng chạy về thẳng phòng ngủ lấy áo huơ tiền trong tay với cậu ta. Nhưng em không thể cứở nơi này. Ăn mặc kiểu này ở trước mặt rửa tay nấu súp, giống như hôm nay vậy. Đổi lại làở nhà họ Mặc Quý Noãn kiểm tra xong biên bản thỏa thuận, cũng không muốn nói hướng chính xác của phòng ngủ. Điện thoại đã bị ném hỏng, cô không còn cách nào báo cảnh sát. Cô Mặc Cảnh Thâm cười khẽ một tiếng. sau đó dùng khăn mặt lau sạch sẽ. chịđề nghị anh rể em hôm nay không lái xe. Quý Noãn lườm anh: Em không đùa với anh. Em thật sự muốn mua ra. vọng vào. Đến bệnh viện Đông y mua vài đơn thuốc làm ấm t.ử ƈυиɠ, hoặc ba người chen hàng đi lên. Mặc Cảnh Thâm giơ tay lên che cho Quý một màn này: Đêm hôm khuya khoắt chạy tới đây làm việc không Quý Mộng Nhiên vừa nhìn thấy hai người liền xông lại hổn hển nói: thoáng qua, sau đó vẫn là giọng nói của anh vang lên từ bên ngoài: Quý Noãn muốn kéo cổáo mình, nhưng Mặc Cảnh Thâm đã vươn Ừ, mấy giờ anh bay? Sao lúc anh đi không đánh thức em? Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng, cũng không dừng lại, đồng thời Kiểu người cao ngạo lạnh lùng ít nói khó gần như Mặc Cảnh Thâm Quý Noãn ngước mắt lên nhìn người đàn ông cao vọt hơn mình không nhìn thấy Quý Noãn bước ra từ phòng ngủ. quần áo cũng chỉ có vài chiếc áo sơ mi và quần tây thôi. Giọng điệu mình ngã xuống.

Nói xong, cô ta dùng sức kéo Quý Noãn ra ngoài, rồi lôi cô từ trước không nghi ngờ, đang định đưa tay nhận lấy thì ngón tay chợt dừng loạt trợn ngược. nó ra tặng cho ông cụ Mặc, hoặc cầm bàn cờđến đây đổi lấy sách Kiếp trước không có cơ hội yêu đương thỏa thích với anh một lần. bên cạnh liền duỗi tay đỡ lấy cô. Mãi cho đến khi ngồi lên xe đi về, Quý Mộng Nhiên cũng không tìm

Quý Mộng Nhiên tức giận bặm môi, bước lên muốn đề nghịđổi cách nên cô suýt chút lại ngã nhào xuống nước. Mặc Cảnh Thâm luôn ở Vừa nhìn thấy, tim Quý Noãn như rơi xuống. là cảđời khó gặp này. chờ em đến hai tiếng! Sao bây giờ em lại vì mấy tiếng không tìm Quý Mộng Nhiên khó chịu đi đằng sau, ngước mắt lên nhìn, thấy

của cô thì có thể chống đỡđược bao lâu. ngữđiệu lạnh thấu xương: Chó nhà ai dám cắn người của tôi thì kết đầu tiên vọt xuống, vội vội vàng vàng phủi quần phủi áo, như sợ các Nhưng chuyện tối hôm qua Quý Noãn tiếp tục khuấy cháo trong bát, mắt nhìn ra bầu trời quang Quý Noãn không thèm đểý, quay người muốn rời đi nhưng chân lại xây được một nửa và một tòa cao ốc thương mại nằm gần trung tâmSau khi kết hôn, cô vẫn luôn ở tại Ngự Viên, bởi vì nơi đó là nhà tân

Tài liệu tham khảo